đc sáng rảnh, mẹ chở em đi ăn sáng ún cafe. trên đường về, 1 chú lái xe hơi chạy ẩu, mẹ lèm bèm "chạy xe kì cục...".
em hỏi mẹ la ai zị mẹ, mẹ nói chú lái xe hơi màu đen hồi nãy ah con.
zị là suốt quãng đường zìa nhà, em ca đúng 1 bài ca "chú đó đâu rồi mẹ? sao chú chạy kì dợ mẹ? chú đi đâu rồi mẹ? chú về nhà rồi hả mẹ? nhà chú ở đâu dợ mẹ? mẹ chỉ nhà chú cho con đi! (tính kiếm quánh người ta ha gì 😅) nãy mẹ gặp chú sao mẹ hông chỉ con? mẹ chỉ con hồi nãy chú chạy kì đi mẹ!..."
mặc kệ mẹ giải thích nha, em vẫn nhiệt liệt hỏi. hỏi một hồi vẫn ko gặp đc chú, em uất ức khóc thút thít.
khổ thân chị mẹ, đành chỉ đại 1 chú chạy xe tải "kìa Py, chú này nè!". em tập trung nhìn chú xe tải, mặt phẫn nộ "chú chạy xe kì quá!".
mẹ hỏi "rồi Py thoả mãn chưa nè?!". em tỉnh bơ quẹt nước mắt cười tươi "dạ rồi!".
4 tuổi đó ha. tối qua còn nằm thỏ thẻ "con ở với mẹ tới 100 tuổi luôn...". ai cứu chị mẹ zớiiiiiii.... 😂
#anh2zuiHappy